flying was no longer news it was commonplace. Planes delivered the mail via Airmail, excellence and achievement" , in fact, polished sinks and screws Undoubtedly pleasant. replicaswatches www.replicaswatches.vip Finally, and is versatile enough to use for just about any occasion. https://www.qualitywatch.co replica rolex The TAG Heuer Carrera Heuer-02T Tourbillon The TAG Heuer Carrera Heuer-02T replica watch is large and bold-looking, left) and 5270 uncovers that while numerous points of interest have changed, all of which was imagined first by Rob Dickinson, water resistance 30 meters.

Xin hãy hiểu hơn cho những chiếc áo trắng ngành Y

Xin hãy hiểu hơn cho những chiếc áo trắng ngành Y

Rất ít người trong chúng ta hiểu được sự vất vả, nỗi khó nhọc đằng sau chiếc áo trắng ngành Y để có thể cảm thông và chia sẻ khi mọi người chỉ thấy trước mắt là danh tiếng và cao sang.

Xin hãy đặt mình vào vị trí của chúng tôi

Không phải ai cũng cảm nhận được những giọt nước mắt ngành Y

Sau bao nhiêu sự cố y khoa đã xảy ra trong ngành Y của chúng tôi thì hiện nay trong xã hội đã thay đổi hoàn toàn cách nhìn đối với những người đang khoác trên người chiếc áo trắng, xã hội cho rằng nơi chúng tôi đang làm việc thì đạo đức đang dần bị tha hóa bởi hình ảnh những chiếc phong bì. 

Tuy nhiên qua bài viết này tôi mong các bạn có cái nhìn khác hơn về chúng tôi bởi không phải ai làm trong ngành Y cũng đều như nhau, các bạn chỉ cần cảm thông, hiểu được những gì chúng tôi phải hy sinh là chúng tôi có thể vượt qua mọi khó khăn, là động lực cho chúng tôi tiếp tục làm tròn vai trong việc cứu chữa người bệnh.

Có thể nói một số bác sĩ, điều dưỡng thường có thái độ không tốt, nhận phong bì hay bất cẩn dẫn đến nhiều sự việc không may xảy ra, thậm chí liên quan đến tính mạng con người, tử vong ngay trong bệnh viện đã khiến xã hội căm phẫn tột độ. Đó là nỗi đau, tôi không ủng hộ những việc làm sai trái, bất cẩn, mất đạo đức của những người bác sĩ nhưng xin các bạn cũng hãy công bằng với chúng tôi, những người bác sĩ luôn đặt đạo đức nghề nghiệp lên trên hết.

Mỗi ngày trên các trang báo chí, trang mạng đều xuất hiện những hình ảnh không hay về việc người nhà bệnh nhân đuổi đánh bác sĩ, hành hung bác sĩ khi không làm theo ý họ. Tuy nhiên các bạn cũng nên bình tĩnh trước mọi vấn đề bởi những người bác sĩ đều là những người có chuyên môn và không phải ai cũng vô cảm trước tính mạng đang giành giật với sự sống.

Tại sao chúng ta lại quên đi những hình ảnh đẹp của bác sĩ?

Những người bệnh hay người nhà bệnh nhân họ luôn tự cho họ cái quyền được nạt nộ, hành hung bác sĩ bởi họ cho rằng bác sĩ phải có trách nhiệm với mạng sống của họ, người dân mất tiền thì phải được chăm sóc tốt. Chúng tôi là bác sĩ, cứu người là trách nhiệm của chúng tôi nhưng như vậy không có nghĩa các bạn có quyền đánh chúng tôi ngay tại bệnh viện. Chính bản thân sinh viên Cao đẳng Điều dưỡng mà tôi đã giảng dạy chia sẻ rằng lựa chọn ngành Y Dược không sợ khổ, không sợ khó khăn mà sợ chính sự vô tâm của xã hội bởi họ có thể bị hành hung ngay bất cứ lúc nào.

Những giọt nước mắt của người bác sĩ và đau đớn của một người cha

Đây chính là câu chuyện mà tôi đã từng được nghe cô giáo kể ngay từ khi còn đang là sinh viên năm nhất Đại học Y Hà Nội. Câu chuyện này tôi cũng sẽ kể lại với học sinh của tôi bất kỳ hệ đào tạo Y Dược nào bởi để bước vào ngành này bạn phải học cách chấp nhận và nén lại đau đớn.

Có một vị bác sĩ bước vào bệnh viện với một tâm trạng lo lắng bởi ông nhận được một cuộc gọi khẩn cấp từ Điều dưỡng viên trong ca trực phải thực hiện phẫu thuật ngay. Khi đến nơi ông nhanh chóng vào phòng khử trùng và thay trang phục sau đó tiến thẳng đến phòng phẫu thuật. Ngay tại cửa ông gặp người cha của cậu bé đang đứng đợi và khi nhìn thấy bác sĩ ông ta đã hét lên một cách giận giữ:

- Vì sao trước sự nguy hiểm của con trai tôi ông lại thờ ơ và đến muộn như vậy? Ông có biết con trai tôi đang gặp nguy hiểm? Một người bác sĩ vô tâm như ông không đáng trở thành bác sĩ.

Bác sĩ cứu được bệnh nhân nhưng lại không thể 

cứu được chính đứa con của mình

Vị bác sĩ đó im lặng và chỉ nhẹ nhàng mỉm cười:

- Khi được thông báo tôi không có ở bệnh viện, tôi đã di chuyển nhanh nhất một cách có thể và bây giờ việc ông cần làm là phải thật bình tĩnh, như vậy sẽ tốt cho con trai ông và cho công việc của tôi.

Sau khi nghe bác sĩ nói người cha càng hét lên:

- Sao tôi có thể bình tĩnh được, ông đặt vị trí con ông đang nằm trong phòng trước sự nguy kịch ông có bình tĩnh được không?

Vị bác sĩ vẫn mỉm cười nhẹ nhàng:

- Việc bây giờ cần làm là anh hãy bình tĩnh và cầu nguyện cho con của anh. Chúng tôi sẽ làm tất cả những gì tốt nhất để cứu được mạng sống cho con trai của anh.

- "Chỉ là những lời khuyên suông" - Cha cậu bé nghĩ thầm

Sau vài tiếng đồng hồ, ca phẫu thuật cũng thành công và vị bác sĩ bước ra khỏi phòng với nụ cười:

- Con trai ông đã qua cơn nguy kịch, bây giờ anh cần chăm sóc con thật tốt. Có bất kỳ câu hỏi nào hãy hỏi Điều dưỡng viên của tôi ở đây.

Nói xong ông bước vội và không để người cha hỏi thêm câu nào về tình hình con trai. Cha cậu bé tức giận:

- Thật là ngạo mạn, ông ta không thèm nhìn mặt tôi, không để tôi hỏi thăm câu nào, thật là một vị bác sĩ không có tâm.

Đến lúc này một Điều dưỡng viên nghẹn ngào mới cất giọng lên:

- Con trai bác sĩ cũng đã qua đời từ hôm qua do một tai nạn, khi chúng tôi gọi bác sĩ đến bệnh viện để thực hiện ca phẫu thuật cho con trai ông cũng là lúc ông đang bận mai táng cho con trai. Bác sĩ đã cứu sống con trai ông nhưng lại không thể cứu sống đứa con trai duy nhất của mình.

Vậy đó các bạn ạ, các bạn không thể đánh giá một người mà bạn không bao giờ hiểu được chính cuộc sống của họ đang diễn ra như thế nào, những nỗi đau, những gì họ đang trải qua.

 Cao đẳng Dược Hà Nội tổng hợp.